CHIA SẺ

open-minded

Thái độ mun hc hi sẽ đem li cho ta mt sự can đm, giúp ta buông bỏ nhng gì mình đã biết, dám bước chân vào nhng nơi chn xa l.

Khi tôi sang n Độ ln đu tiên vào năm 1970, tôi đã đi bng đường bộ ngang qua Âu châu, Thổ Nhĩ Kỳ, Iran, Afghanistan và Pakistan trước khi tn Đ. Vào lúc y tôi mi có 18 tui và chưa bao giờ đi đâu xa quá vài trăm dm khi căn nhà ca mình ti thành phố New York. Tôi còn nhớ lúc đến bên bờ ca eo bin Bosporus ở Thổ Nhĩ Kỳ, ngăn cách Âu châu vi li Á châu. Tôi đng bên đây b, nhìn sang mt nước về phía bên kia là Á châu, tự hi không biết nơy ra sao, và thy trong lòng dâng lên mt cm giác phiêu lưu đy sợ hãi. Ngày y đng bên bờ con sông, tôi đâu ngờ ri có mt ngày, nhng con người, văn hóa và truyn thng tâm linh ca Á châu li sẽ trở thành tâm đim ca đi tôi. Tôi chỉ biết rng mình mun đi tìm mt hnh phúc, và sn sàng mở rng tiếp nhn nhng gì sẽ đến vi tôi mà thôi.

Cm giác ci mở và thc mc đó cũng là mt thái độ mà chúng ta cn nên có trong sự tu tp ca mình. Thái độ mun hc hi sẽ đem li cho ta mt sự can đm, giúp ta buông bỏ nhng gì mình đã biết, dám bước chân vào nhng nơi chn xa l. Cũng như, thế gii ca sự thinh lng và trc giác trong thin tp có lẽ là nhng nơi chn mà ta chưa tng bao giờ bước chân ti. Nơy không có nhng mnh vn kiến thc kiên cố để ta có thể bị dính mc vào, hoc ngăn trở không cho ta tiếp xúc trn vn vi sự sng.

Và cũng ging như nhng hành trình khác, thin tp không phi là mt tiến trình đường thng, đi lên tng bước mt. Chúng ta không phi lúc nào cũng biết mình sẽ đi về đâu hoc ngay cả vic mà ta theo đui là gì. Ở Miến Đin, tôi có nghe kể mt truyn ngụ ngôn về mt người thợ săn vào rng để tìm bt mt con chim quý. Anh ta lang thang trong rng sut mt thi gian dài, và cui cùng không hề bt được con chim quý y. Nhưng vic đó không quan trng, vì trong hành trình đi tìm, anh đã hc được hết mi ngõ ngách ca khu rng. Trong sự tu tp ca ta cũng thế. Có thể chúng ta mang mt ý tưởng là mình phi đt được mt cái gì, mt cái gì mà ta có thể đem ra phô trương được. Nhưng tht ra, bt cứ mt kinh nghim nào cũng tt hết. Vì điu quan trng là ở chỗ ta biết ci mở để hc hi tiến trình ca thân và tâm. Điu quan trng là phương cách tu hc ca ta, làm cách nào để hành trình khai phá này hòa hp vi sự liên kết gia ta và mi sự sng khác ca muôn loài.

Khi chúng ta có thể nhìn xuyên qua nhng quan đim thông thường ca mình về sự vt, lúc đu có lẽ ta chỉ ý thc được nhng gì mình bị mt mát hơn là nhng gì mình thu được. Có ln, tôi đi về min Đông Hoa Kỳ từ New Mexico vi vài người bn và đa con gái bn tui ca hỞ phi trường St. Louis, đa bé lang thang đi mt mình không ai hay, và bị lc mt. Chúng tôi cung cung chia nhau ra đi tìm cháu. Cui cùng, trên máy phóng thanh ca phi trường có li công b, “Xin quý vị vui lòng đến nhn lãnh con gái ca quý vị ti cng số hai.” Khi chúng tôi đến nơi thì cháu rt là bt an và sợ hãi. Nó trách má nó, “Mẹ không có ở ti chỗ ca m!” Tht ra, thì mẹ nó vở nguyên chỗ cũ, và chính nó mi lang thang bỏ đi nơi khác. Câu chuyn đó khiến tôi nhớ đến nhng cm giác sợ hãi và bị phn bi mà ta đôi khi thường gp trong cuc đi, khi ta khám phá ra rng hnh phúc không hề có mở nơi mà ta tìm kiếm. Xã hi dy ta là hnh phúc chc chn sẽ được tìm thy trong nhng sự quan h, trong sự nghip, trong tin bc, trong đa v, hoc trong mt hoàn cnh đc bit nào đó. Và vì vy, khi ta không tìm thy hnh phúc, ta nghĩ có lẽ mình đã bị lc. Chúng ta cho rng vì mình đã làm mt vic gì sai trt, chứ không phi bi con đường mình đang theo là không đúng. Trong thin tp, ta sẽ khám phá ra còn có nhiu nơi khác na, mà không ai nói cho ta biết là hnh phúc và an lc đang có mt. Và chúng ta có thể bỏ li phía sau nhng khuôn mu và thói quen xưa cũ để bước vào vùng đt mi này.

Khi chúng ta biết đi din vi cuc đi bng mt thái độ hc hi, điu đó sẽ đem li cho ta sự can đm để mở rng con tim mình ra. Từ đó, ta sẽ tìm thy được mt hnh phúc ln mà ta chưa bao giờ biết ti. Tht là nhim mu biết bao khi ta biết nhìn vi đôi mt ngc nhiên, khi ta biết làm bn vi sự thinh lng, vi khong không gian gia hai hơi th, khi ta thy được tng phm kỳ diu ca mt sự sng ni lin. Qua thin tp ta sẽ khám phá ra nhng bí mt huyn diu này, và tìm li được nhng bo vt xưa mà ta vô tình đánh mt.

Ngôn ngữ không phi lúc nào cũng có thể din tả được nhng gì xy đến vi ta trong thin tp. Mà điu đó cũng hay, vì đôi khi ngôn ngữ chỉ làm khô cng, hn chế nhng gì biến đi và sinh đng mà thôi. Nhà vũ sư Isadora Duncan có ln nói, “Nếu tôi có thể nói cho anh biết ý nghĩa ca nó, thì tôi đâu có nhy múa làm gì na!” Chúng ta không thể nào bt giữ sự tự do như là mt chiến li phm cá nhân, chúng ta chỉ có thể tự do mà thôi. Chúng ta không thể nào ging nghĩa nó, ta chỉ có thể nhy múa nó. Mi khi ta đi tìm ý nghĩa cho mt kinh nghim nào, khi ta mun tìm hiu và gii thích nó, là ta vô tình to nên mt khong cách và dùng kiến thc để ngăn chn sự tiếp xúc trc tiếp ca mình.

Mang thái độ ci mở này vào cuc sng qua thin tp, ta sẽ có thể nhy múa vi bt cứ mt kinh nghim nào xy đến cho mình, khi ta bước vào mt chn xa lạ và chưa tng biết.

Trong Đo Đc Kinh, Lão Tử có viết:

Nghinh chi bt kiến kì th

Tùy chi bt kiến kì hu…

Tri giả bt ngôn

Ngôn giả bt tri

(Đón nó thì không thy đu

Theo nó thì không thy đuôi…

Người biết thì không nói

Người nói thì không biết.)

~ Sharon Salzberg

Trích: Trái tim thiền tập; Nguyễn Duy Nhiên dịch Việt; NXB Lao động; Công ty CP sách Thái Hà