CHIA SẺ

đức Phật

Tất cả chúng ta muốn thực hành những kỹ thuật cao nhất nhưng đầu tiên chúng ta phải hỏi chính mình liệu chúng ta đã là tinh thông ở những điều kiện tiên quyết thấp hơn chưa, chẳng hạn như giới luật. Mục đích của việc quy y nương tựa là để chuyển hóa một con người bình thường thành một vị Phật; khi điều này được viên mãn, mục đích của việc quy y nương tựa đã hoàn thành. Giây phút tâm ta trở thành Phật, lời nói của chúng ta trở thành Pháp và thân thể của chúng ta trở thành Tăng đoàn. Tuy nhiên, thành tựu được trạng thái cao cả này còn tùy thuộc vào sự thực hành Pháp của chính chúng ta. Để dành việc thực hành cho những người khác trong khi mong đợi những lợi ích tâm linh cho chính mình là mơ mộng bất khả thi.

Để tịnh hóa tâm khỏi những lỗi lầm liên quan tới nghiệp và tri kiến và trưởng dưỡng những phẩm tính của giác ngộ trong dòng tâm của mình, chính chúng ta phải thực hành các bài thực hành và kinh nghiệm những trạng thái tâm linh. Một trăm lẻ tám tập sách về những lời của Đức Phật đã được dịch sang tiếng Tây Tạng có một ý nghĩa thiết yếu là: tịnh hóa tâm ý và tạo ra những phẩm tính bên trong. Không có chỗ nào nói rằng có ai khác có thể làm điều đó cho chúng ta. Vì vậy, theo một cách nào đó, các đức Phật có một chút hạn chế – Các vị có thể giải thoát chúng ta bằng cách truyền cảm hứng để chúng ta thực hành các lời dạy của các vị. Rất nhiều vị Phật đã đến trước đây nhưng chúng ta vẫn còn ở đây trong vòng sinh tử luân hồi. Điều này không phải vì các đức Phật ấy thiếu tâm đại bi, mà bởi vì chúng ta không thể thực hiện lời dạy của các ngài. Tiến bộ của các cá nhân trên con đường tâm linh tùy thuộc vào nỗ lực của chính những cá nhân ấy.

Đức Dalai Lama 14

Nguồn: Phát triển thực hành